Friday, February 13, 2009

Hành trình một ước mơ




Một ngày cuối tháng 1, chồng mình đề nghị quà tháng 2 cho vợ là một cái đàn với ý niệm "một cái đàn = khoảng $200". Và ngay sau đó, trong lúc mình lúi húi ngoài bếp với rau với thịt thì chồng mình ngồi ôm máy tính search đàn cho vợ. Nhưng buồn thay chẳng có cái digital piano nào có vẻ "tử tế" với giá $200. Chẳng biết chồng mình lúc ấy đã "méo mặt" chưa mà vẫn quyết mua cho vợ 1 cái, mặc cho vợ leo lẻo " thôi đắt lắm, không mua đâu".

Chiều Chủ nhật 08/02, chồng mình rủ đi xem đàn, và tất nhiên là mình đồng ý cả hai chân hai tay rồi . Theo gợi ý của bạn C-T và sau một hồi ngắm nghía chán chê, đọc một loạt review, mình đến cửa hàng "Guitar center". Mình đã nhắm 1 cái đàn giá khá hợp lý, lại được nhiều review tốt, đinh ninh là nếu có mua thì cũng chỉ mua cái đàn này thôi. Đi một vòng quanh chục cái đàn, cái nào cũng sờ cũng mó, cũng gõ vài cái, chồng mình "phát hiện" ra một cái hiệu Casio kiểu dáng đẹp, có stand, pedal, âm thanh được... Mình cũng rất ưng cái này, chỉ có điều giá cao quá, mặc dù đã sale hơn 30%. Quay đi quay lại, đi tới đi lui, cuối cùng hai vợ chồng đi ra hỏi vụ shipping. Cửa hàng không ship đến nhà, hm, nếu mình mua online thì lại free shipping. Thế là lại ra ôm máy tính search một hồi, lại phát hiện ra nếu mua ở Costco thì sẽ được thêm 1 cái bench. Thế thì thôi đi về order online, lãi hơn

Về đến nhà lại tiếp tục search và search. Hai vợ chồng quyết định mua ở Costco, vì giá ở đâu cũng như nhau, chỗ nào cũng free shipping. Nhưng sau khi đã điền đủ thông tin thì lại "tòi" ra vụ tax, hic, những $50. Chồng mình bye bye Costco, sang chào hỏi bạn Amazon, vì bạn ấy không đòi tax. Mua ở Amazon thì không có bench, nhưng không sao, vì "Guỉtar center" có bán bench với giá $10 (original price $119.95). Cuối cùng thì quyết mua ở Amazon, không thuế, không tiền shipping. Mình vẫn thấy tiếc tiền, không dám ấn chuột order. Chồng mình ra điều kiện "hoặc rửa bát, hoặc order", và mình đã chọn option... "rửa bát"

Đây là hành trình của cái đàn

Photobucket

Dù sốt ruột đến mấy mình không thể nghĩ là nó đi nhanh đến thế. Sáng thứ Tư, vừa đến chỗ làm mình check tracking, thấy nó đã delivery,nóng lòng lắm, chỉ muốn về đón nó. Sáng thứ Năm, mình từ chối đi làm để ở nhà chờ bác UPS. 12h chồng gọi điện bảo 10' nữa nó đến. "Sao anh biết?" "Anh bịa" Thế mà cái "bịa" của chồng mình lại chính xác đến từng phút. Mình nhận được một cái thùng như thế này

Photobucket

Nặng lắm, lại cồng kềnh, một mình mình lăn nó qua cửa, lăn vào phòng khách và mở tung ra thế này

Photobucket

...rồi hì hụi lắp ráp, vặn đến đau cả người mấy cái ốc. Đầu tiên là cái stand Photobucket

cái mặt đàn vừa nặng, vừa khó ôm, mình đã suýt bỏ cuộc. Nhưng rồi không thể chờ được đến tối muộn chồng mới về, nên đành hít một hơi dài, cố hết sức nhấc nó lên và đặt lên stand. Sau hơn 1 tiếng loay hoay, cái đàn mơ ước của mình cũng hoàn thành.

Nó đây ạ

Photobucket

Viễn cảnh của chồng mình thế này: vợ ngồi đánh đàn, chồng ngồi ghế massage vừa nghe vợ "tra tấn" vừa đọc truyện.

Nội quy mới đã được đề ra ngay tối hôm đó: mỗi ngày vợ đi làm về tập đàn nửa tiếng, tối trả bài cho chồng.

Merci chồng nhiều lắm

p/s: viết dài dòng kể lể thế này cốt là cho con cháu mai sau biết "lịch sử", "hoàn cảnh ra đời" của cái piano.

p/ss: mình toàn những sở thích tốn tiền

11 comments:

  1. Hoa ra "Merci" cai do.... chuc mung em voi cay dan nhe, the la bay gio co nen nghe dan online ko nhi?!

    ReplyDelete
  2. Oi thich qua thich qua' :D:D Nhu em la phai suong that to that bung bung chu khong chi am y dau chi oi :x:x Chi tap dan cham chi nhe, de hom nao kha'n thi'nh gia thanh pho xuong nong thon nang cao van ho'a mot ti', hi'hi'

    ReplyDelete
  3. wao, thich the, Van danh vai bai gui len cho dong bao thuong thuc nhanh len nhi :)

    ReplyDelete
  4. :x sướng nhất em nhé

    ReplyDelete
  5. Nhà này tết bán bánh chưng lãi to hay sao mà chịu chơi thế nhỉ ? :-D. Nhìn từ trên xuống dưới thấy tiền là tiền hoa cả mắt nhưng sao chẳng thấy giá của cây đàn đâu cả thế ? Chắc không dưới 1K đâu nhỉ ?

    ReplyDelete
  6. 5 chục cân mà gấu cũng lăn được cơ à ;))
    kiểu này sau này ko có cơ hội dạy sáo rồi :))

    ReplyDelete
  7. Nhớ đánh bài Nụ cười nghe cô. Vừa mở homepage của cô ra (mà pic ko hiện là sao), quên ko vặn volume PC bé đi, Tí Toét đang ngủ choàng tỉnh mắt mở tháo láo. Chắc là nghe ngôn ngữ lạ so với thứ tạp nham đa quốc gia mẹ nó đang bi bô cả ngày với nó. He..he..
    Tình hình xstitch đến đâu rồi? giờ có đàn ko khéo lại quên "nhiệm vụ", mà Mẹ April hay nhắc nhở con gái tập đàn thay vì ôm xstitch suốt đấy. :P

    ReplyDelete
  8. Đây là giấc mơ từ bé và ko bao h thành hiện thực của chị đấy, quá tuổi học đàn rồi :((. Chúc mừng em, thảo nào mà sướng âm ỉ, he he!

    ReplyDelete
  9. To cung dang nghi nhu thang Khiem:D Minh tinh cam qua.

    ReplyDelete
  10. Tình hình 'bật bông' thế nào rồi bà bạn? Có thấy ra đường hàng xóm nhìn theo 'đắm đuối" không :D

    ReplyDelete
  11. Đúng là nhất vợ, nhì giời! Bạn sướng âm sướng ỉ, chồng bạn có khi còn sướng hơn í chứ. Từ giờ a Minh khỏi lo vé đi nghe concert rùi.Khi nào về VN, nhớ vác về nhé. Có đến chục năm k được nghe & ngắm bạn đánh đàn rùi!

    ReplyDelete