Tuesday, July 7, 2009

Friday, February 13, 2009

Hành trình một ước mơ




Một ngày cuối tháng 1, chồng mình đề nghị quà tháng 2 cho vợ là một cái đàn với ý niệm "một cái đàn = khoảng $200". Và ngay sau đó, trong lúc mình lúi húi ngoài bếp với rau với thịt thì chồng mình ngồi ôm máy tính search đàn cho vợ. Nhưng buồn thay chẳng có cái digital piano nào có vẻ "tử tế" với giá $200. Chẳng biết chồng mình lúc ấy đã "méo mặt" chưa mà vẫn quyết mua cho vợ 1 cái, mặc cho vợ leo lẻo " thôi đắt lắm, không mua đâu".

Chiều Chủ nhật 08/02, chồng mình rủ đi xem đàn, và tất nhiên là mình đồng ý cả hai chân hai tay rồi . Theo gợi ý của bạn C-T và sau một hồi ngắm nghía chán chê, đọc một loạt review, mình đến cửa hàng "Guitar center". Mình đã nhắm 1 cái đàn giá khá hợp lý, lại được nhiều review tốt, đinh ninh là nếu có mua thì cũng chỉ mua cái đàn này thôi. Đi một vòng quanh chục cái đàn, cái nào cũng sờ cũng mó, cũng gõ vài cái, chồng mình "phát hiện" ra một cái hiệu Casio kiểu dáng đẹp, có stand, pedal, âm thanh được... Mình cũng rất ưng cái này, chỉ có điều giá cao quá, mặc dù đã sale hơn 30%. Quay đi quay lại, đi tới đi lui, cuối cùng hai vợ chồng đi ra hỏi vụ shipping. Cửa hàng không ship đến nhà, hm, nếu mình mua online thì lại free shipping. Thế là lại ra ôm máy tính search một hồi, lại phát hiện ra nếu mua ở Costco thì sẽ được thêm 1 cái bench. Thế thì thôi đi về order online, lãi hơn

Về đến nhà lại tiếp tục search và search. Hai vợ chồng quyết định mua ở Costco, vì giá ở đâu cũng như nhau, chỗ nào cũng free shipping. Nhưng sau khi đã điền đủ thông tin thì lại "tòi" ra vụ tax, hic, những $50. Chồng mình bye bye Costco, sang chào hỏi bạn Amazon, vì bạn ấy không đòi tax. Mua ở Amazon thì không có bench, nhưng không sao, vì "Guỉtar center" có bán bench với giá $10 (original price $119.95). Cuối cùng thì quyết mua ở Amazon, không thuế, không tiền shipping. Mình vẫn thấy tiếc tiền, không dám ấn chuột order. Chồng mình ra điều kiện "hoặc rửa bát, hoặc order", và mình đã chọn option... "rửa bát"

Đây là hành trình của cái đàn

Photobucket

Dù sốt ruột đến mấy mình không thể nghĩ là nó đi nhanh đến thế. Sáng thứ Tư, vừa đến chỗ làm mình check tracking, thấy nó đã delivery,nóng lòng lắm, chỉ muốn về đón nó. Sáng thứ Năm, mình từ chối đi làm để ở nhà chờ bác UPS. 12h chồng gọi điện bảo 10' nữa nó đến. "Sao anh biết?" "Anh bịa" Thế mà cái "bịa" của chồng mình lại chính xác đến từng phút. Mình nhận được một cái thùng như thế này

Photobucket

Nặng lắm, lại cồng kềnh, một mình mình lăn nó qua cửa, lăn vào phòng khách và mở tung ra thế này

Photobucket

...rồi hì hụi lắp ráp, vặn đến đau cả người mấy cái ốc. Đầu tiên là cái stand Photobucket

cái mặt đàn vừa nặng, vừa khó ôm, mình đã suýt bỏ cuộc. Nhưng rồi không thể chờ được đến tối muộn chồng mới về, nên đành hít một hơi dài, cố hết sức nhấc nó lên và đặt lên stand. Sau hơn 1 tiếng loay hoay, cái đàn mơ ước của mình cũng hoàn thành.

Nó đây ạ

Photobucket

Viễn cảnh của chồng mình thế này: vợ ngồi đánh đàn, chồng ngồi ghế massage vừa nghe vợ "tra tấn" vừa đọc truyện.

Nội quy mới đã được đề ra ngay tối hôm đó: mỗi ngày vợ đi làm về tập đàn nửa tiếng, tối trả bài cho chồng.

Merci chồng nhiều lắm

p/s: viết dài dòng kể lể thế này cốt là cho con cháu mai sau biết "lịch sử", "hoàn cảnh ra đời" của cái piano.

p/ss: mình toàn những sở thích tốn tiền

Tuesday, January 20, 2009

Gói và cuốn, cuốn và gói




Tay ải tay ai...

Biết viết gì bây giờ nhỉ Thôi mời các bạn xem ảnh chay vậy nhé

Bánh chưng gói từ chục ngày trước

Banh chung 1

Banh chung 2

Nem chua mới gói tối thứ hai

Nem chua 1

Nem chua 2

Phải đính chính là tở đây chỉ biết chuẩn bị nguyên liệu, ướp ướp ngâm ngâm, không dính dáng đến gói và cuộn tí tẹo tèo teo nào

Sunday, September 14, 2008

"Chiếc đèn ông sao, sao năm cánh tươi màu..."




Trung thu trong tôi là "lên bà ngoại". Ngày ấy, được lên nhà bà ngoại là sướng lắm, 11 anh chị em họ tập trung, chạy nhảy hát hò. Bấy giờ mới có 12 anh chị em, em Minh ở HN nên ít được gặp cả nhà, sau này mới thêm bốn năm nhóc nữa.

Bác Hân, anh trai thứ 2 của mẹ là người rất khéo tay, lại chiều trẻ con, năm ấy bác vẽ cho mỗi đứa một chiếc mặt nạ, dựa theo các nhân vật trong truỵện. Cái nào cũng rất sinh động, không cái nào giống cái nào. Mình được một cái mặt nạ hình con thỏ xám có chiếc răng to to, Minh Hiền có hình con mèo, Minh Anh hiền dịu nên được hình cô Tấm, anh Tú béo có hình con hổ... Anh Trung "sáng tác" ra trò đeo mặt nạ cô Tấm, thêm cái bụng giả băng gối, phe phẩy cái quạt nan của bà, cả nhà hôm ấy được một trận cười lăn cười bò. Trung Thu năm ấy được đóng dấu kỷ niệm bằng hai tấm ảnh. Một tấm tất cả phải đeo mặt nạ, tấm kia thì không. Có lẽ nhờ hai tấm ảnh đó mà mình còn nhớ những kỷ niệm đó đến tận bây giờ, hơn hai chục năm rồi.

Năm mình học lớp một, mẹ đi công tác HN mua cho một chiếc đầu sư tử và mặt nạ làm bằng giấy bồi, hình bông hoa xinh lắm. Chiếc đầu sư tử ấy khá to, mình chơi được mấy năm liền, còn mang đến trường phá cỗ cùng cả lớp. Hình như mãi đến khi chuyển nhà thì nó mới bị bỏ đi. Mình thích nhất chiếc mặt nạ hình bông hoa, có lẽ đó là món quà Trung Thu để lại ấn tượng nhiều nhất. Sau này không thấy họ sản xuất loại mặt nạ giấy bồi đó nữa.

Trung Thu trong tôi là những năm cấp 2 phá cỗ trông trăng cùng cả trường cả lớp. Trường mình hồi đó có "truyền thống" tổ chức vui chơi Trung Thu cho các em nhỏ. Bốn năm cấp 2 là bốn năm thi thố bày cỗ, và cũng là bốn năm cay cú với lớp Văn, bởi năm nào lớp ấy cũng dinh về giải nhất. Dù cay cú lắm nhưng mình cũng như tất cả những đứa khác không học lớp Văn đều phải công nhận "mâm cỗ của chúng nó sinh động và đẹp".

Cấp ba, trường vẫn giữ truyền thống đó, nhưng mình đã thành "người lớn" nên không được trường tổ chức cho nữa, muốn chơi thì phải xin phép giám hiệu. Mình học lớp P. nhưng còn nhiều "lưu luyến" với lớp Lý lắm nên chỉ nhớ mấy màn "phá cỗ đưa ma" của bọn nó mà chẳng nhớ gì lớp mình. Lớp Lý nghịch như quỷ, nghịch hơn quỷ, chúng nó nghĩ ra mấy trò chẳng khác gì Hallowen bây giờ. Nhưng đó là cách đây hơn chục năm, nên thứ hai chào cờ sau đó lớp Lý bị lôi lên kiểm điểm trước toàn trường .

Trung Thu trong tôi là chiếc đèn ông sao chồng làm khung, vợ dán giấy , là những chiếc bánh nướng bánh dẻo lần đầu tiên tự tay làm .

"...ngọt thơm như bánh dẻo bánh nướng..."

Banh Trung Thu
Đây là cái mẹt mình, sung sướng khi chồng làm xong cái khung
Den ong sao 1
"...sao năm cánh tươi màu..."
Den ong sao
Bây giờ chỉ mong trời hết mưa hết bão, tối trăng lên cao tròn vành vạnh để vợ chồng mình đi rước đèn chơi trăng

Thursday, September 11, 2008

September 11, 2008




Có ai tin rằng 3 cốc sữa làm thay đổi một đời người, à không, thay đổi đời hai người ?
*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*
Il était une fois...
un coup de ; 5113; mưa; "sous le soleil de Grenoble"; một cái khoác vai; my first;
un mercredi martin ; một băng nhạc rock; một khung cửa sổ; ...
... và rất nhiều cảm xúc
JTM

Saturday, June 14, 2008

Đồ chơi

Chiều thứ bảy, chồng ở nhà nhưng vẫn bận viết bài. Mình buồn quá, chẳng có ai chơi, thôi đành lôi em Mèo Douche và em búp bê Chaussette ra chơi vậy

Em mèo Douche sinh ngày 8-5-2008, tức là trùng sinh nhật tớ . Chuyện là thế này: trên Internet có 1 partern làm mèo bông bằng khăn tắm, nhà tớ có 1 cái khăn tắm cũ (hình như của roomate cũ thì phải), nhà tớ có 1 cái máy khâu, tớ đang mày mò học may. Cộng tất cả những thứ trên lại thì ra con mèo :D Chẳng nhẽ lại đặt tên nó là Serviette (vì nó làm bằng khăn tắm), không hay lắm nhỉ. Serviette thì dùng khi "prendre la douche", nên gọi lái đi một chút thành Douche cho nó mềm mại dễ đọc dễ nhớ

Meo

Vào một ngày đẹp giời thứ Sáu, ngày mồng 6 tháng 6, đúng 6h chiều em búp bê Chaussette chào đời Poupee Chaussette tiếng Pháp có nghĩa là "tất". Theo logic từ tên em mèo thì mọi người cũng hiểu em Chaussette "sinh ra" từ 1 chiếc tất rồi phải không ạ?

Ai có khăn tắm cũ, tất cũ không???

Friday, May 9, 2008

Chia tay tuổi 25




Hôm qua tớ đã chính thức chia tay tuổi 25 . Ngoài cado thì chồng tớ còn dắt tớ đi ăn và làm "thịt hun khói", cuối cùng là chụp cho cái ảnh kỉ niệm .

Cám ơn đồng chí chồng, cám ơn các bạn đã gửi lời chúc mừng sinh nhật tớ nhé.

Post tạm đã, giờ tớ phải đi nấu cơm, đói quá rồi